Nhiều chuyên gia cho rằng, để không bị lép vế trên sân nhà, doanh
nghiệp nội phải tổ chức lại sản xuất và liên kết chặt chẽ với nông dân.
Nông dân hưởng lợi thấp nhất
Theo Hiệp hội Càphê – Ca cao Việt Nam (Vicofa), cả
nước hiện có 140 doanh nghiệp kinh doanh xuất khẩu càphê, trong đó có
12 doanh nghiệp FDI. Trong số 50 doanh nghiệp lớn thì 12 doanh nghiệp
FDI xuất khẩu 380.000 tấn, 38 doanh nghiệp trong nước xuất 790.000 tấn;
90 doanh nghiệp còn lại chỉ xuất chừng 30.000 tấn, trong khi ngành
càphê được coi là mang lại lợi nhuận cho cả người trồng lẫn nhà rang
xay, chế biến sâu. Trong chuỗi này, nông dân chỉ hưởng lợi 13%, nhà máy
chế biến 25%, còn lại thuộc về những nhà rang xay và chế biến càphê.
Chính vì thế, việc doanh nghiệp ngoại giành ưu thế trong việc thu mua
nguyên liệu cũng đồng nghĩa với việc lợi nhuận rơi vào túi họ nhiều
hơn. Đây là nghịch lý đối với một nước xuất khẩu càphê thuộc top đầu
thế giới như Việt Nam.
Có quá nhiều lý do để giải thích vì sao doanh
nghiệp nội lại lép vế trong cuộc chơi này. Ông Nguyễn Văn An, Chủ tịch
Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc Tập đoàn Thái Hòa chia sẻ, doanh
nghiệp trong nước luôn yếu thế hơn so với doanh nghiệp FDI. Doanh
nghiệp FDI kinh doanh trực tiếp với các thương nhân rang xay càphê trên
sàn giao dịch, họ có hệ thống chi nhánh trên cả nước để thu mua sản
phẩm đến từng hộ nông dân. Họ cũng nắm bắt tốt hơn diễn biến thị trường
nên luôn đưa ra chiến lược kinh doanh hợp lý. Và đặc biệt, họ có nguồn
tài chính hùng hậu hơn so với các doanh nghiệp trong nước.
Ngược lại, chuyên gia ngành hàng càphê Đoàn Triệu
Nhạn cho rằng, ngành kinh doanh càphê đầy rủi ro, nông dân phải có
càphê dự trữ, còn doanh nghiệp ký hợp đồng phải có càphê bán, trong khi
việc tiếp cận vốn rất chật vật. Mặc dù việc tranh mua sẽ góp phần đẩy
giá càphê lên cao và khi ấy nông dân sẽ có lợi song nếu cứ chạy theo
ngoại mà bỏ nội thì đến một lúc nào đó, doanh nghiệp không thu mua nữa,
chính nông dân sẽ thiệt thòi.
Liên kết, giải pháp duy nhất
Nhiều chuyên gia kinh tế nhận định, nếu các doanh
nghiệp trong nước không chủ động tìm cách thoát khỏi khó khăn thì trong
tương lai không xa, doanh nghiệp FDI sẽ làm chủ hoàn toàn cuộc chơi.
Bởi thực tế cho thấy, khi Việt Nam đã là thành viên của Tổ chức Thương
mại Thế giới (WTO), cuộc cạnh tranh về vấn đề nguyên liệu sẽ diễn ra
công bằng, ai mạnh sẽ chiếm lĩnh thị phần.
Lường trước được khó khăn này, nhiều năm qua, Tập
đoàn Thái Hòa đã đi trước một bước khi cho xây dựng nhà máy sát vùng
nguyên liệu. Để nâng cao chất lượng, Thái Hòa đã tổ chức giúp nông dân
sản xuất theo bộ chứng nhận chất lượng. “Chúng tôi đang xây dựng mô
hình liên kết giữa doanh nghiệp với nông dân, nói là “4 nhà” nhưng thực
chất doanh nghiệp đang đóng 2 vai trò, vừa là doanh nghiệp, vừa là nhà
khoa học để tư vấn cho nông dân. Chỉ có liên kết với nông dân thì doanh
nghiệp sẽ không còn phải lo tranh mua nguyên liệu như hiện nay”, ông An
nói.
Hiện, các doanh nghiệp FDI thu mua càphê với số
lượng không lớn, nếu chúng ta tổ chức được mối liên kết với nông nhân
thì sẽ không sợ bị cạnh tranh. Cái chính là doanh nghiệp nội chưa tổ
chức được trong khi doanh nghiệp FDI hầu hết là tập đoàn lớn, họ thu
mua có tổ chức.
Một vấn đề khác cần phải bàn tới là việc Việt Nam
có nhiều doanh nghiệp xuất khẩu càphê nhưng phần lớn là doanh nghiệp
nhỏ và vừa, vì thế phải nâng cao sức cạnh tranh bằng cách tổ chức lại
sản xuất để tạo ra giá trị gia tăng cao.
Được biết, Hiệp hội Càphê – Ca cao Việt Nam và các
địa phương đang dần thay đổi phương thức sản xuất để giảm bớt hiện
tượng tranh mua, tranh bán. Hiệp hội cũng đề xuất một mô hình mới là
đưa càphê vào ngành hàng có điều kiện, gắn vấn đề tiêu thụ với hỗ trợ
cho nông dân để nâng cao khả năng cạnh tranh.
Thúy Nga
Theo Báo Kinh tế Nông thôn điện tử