Mục
tiêu: Mục tiêu
của công trình khoa học này là i) để kiểm tra trên quy mô lớn độ mạnh của phương
pháp DNA fingerprinting hiện sử dụng cho cà phê dựa trên 8 dấu lặp trình tự đơn
(SRR marker) và ii) để mô tả cách thức phương pháp này có thể giúp chuyển hướng
sang một ngành sản xuất giống cà phê chuyên nghiệp hơn.
Phương
pháp: 2533 mẫu
đại diện cho tất cả các nền tảng di truyền có thể có của các giống Arabica được
thực hiện DNA fingerprinting với 8 SRR. Phân tích đa dạng di truyền và đánh giá
sự phù hợp di truyền với các giống đối chứng.
Kết
quả: Phương pháp DNA
fingerprinting đã được chứng minh là công cụ mạnh trong việc xác thực giống,
truy nguyên lịch sử chọn tạo giống và sự chu chuyển của các giống C. arabica.
Sự phù hợp di truyền của hai giống cà phê quan trọng, Marseillesa và Gesha,
được chứng minh tương ứng là 91% và 39%.
Kết
luận: DNA fingerprinting
cung cấp cho các tác nhân khác nhau trong ngành cà phê một công cụ mới mạnh mẽ.
Nông dân có thể xác minh danh tính của các giống được trồng, các nhà rang xay
cà phê có thể yên tâm rằng các tuyên bố tiếp thị liên quan đến giống là chính
xác, và nhất là đối với những người đang tìm cách thiết lập một ngành sản xuất giống
cà phê chuyên nghiệp và đáng tin cậy hơn thì đã có được một công cụ giám sát
mới đáng tin cậy để thiết lập và kiểm tra độ thuần di truyền của nguồn giống gốc
và của cây giống trong vườn ươm.
Điểm
cần lưu ý: Trong
khi C. arabica chủ yếu tự thụ phấn, ngay cả ở các giống là dòng thuần cố định, dường
như vẫn có hiện tượng trôi dạt xa giống đối chứng di truyền nguyên thủy của
chúng do thụ phấn chéo không được kiểm soát. Một bộ 8 SSR được áp dụng cho bộ
mẫu lớn rất đa dạng di truyền chứng minh rằng có thể phân biệt được một loạt
các giống. Các tính toán cho thấy rằng sự không phù hợp di truyền của các giống
cà phê có thể chiếm tới 61% số mẫu được kiểm tra.